70 lượt xem

New-Mặt trái của lời khen

tiếp tục mang bậc cha mẹ thắc mắc rằng “Con làm được những việc đáng khen thì cứ khen thoải mái chứ sao phải mang chừng mực? Khen mà cũng phải mang chừng mực nữa ạ? Cứ đúng việc đúng người mà khen là được”. Tôi ko tranh cãi gì với nhiều bạn đấy, vì nhiều bạn đấy nói cũng ko sai nhưng câu hỏi đó lại là một nguyên do nhằm tôi san sẻ tới những nhiều bạn góc nhìn này. Góc nhìn về “mặt trái của những lời khen”.

Đương nhiên rồi, mỗi chúng ta đều tiếp tục phải mang trải nghiệm trong một vấn đề nào đó, mới mang khả năng cảm nhận thâm thúy, phân tích, giới thiệu tin tức và nhìn thấu được quy luật hình thành, vận động, phát triển của tâm lý con người trong mỗi sự việc cụ thể. Tôi là người mang nhiều trải nghiệm với việc nhận được nhiều lời khen ngợi mỗi ngày. Và vì thế, tôi hiểu, lời khen như con dao hai lưỡi, nó vừa mang tính khích lệ nhưng cũng mang thể làm mang tới mang tới người ta bị thụt lùi hoặc chính những lời khen tiếp tục trở thành rào cản tách họ khỏi toàn cầu bình thường, trở nên song lập một cách cô độc, kinh bị bộc lộ những yếu đuối kém cỏi, thiếu sót của bản thân. Những lời khen cứ đẩy họ lên rất cao, Thông thường làm mang tới họ ko mang cơ hội được quay đầu.

Từng mang một người nhiều bạn tâm sự với tôi rằng “Anh rất mệt. lúc nỗ lực hết mình nhằm đạt tới sự thông minh thì lúc đó anh lại quan sát rằng mang lúc nào… chính những con người mang tồn trên cả điểm mạnh, điểm yếu đuối, mang cả những chỗ tròn trịa và những điểm khuyết thiếu đấy mới là một sự thông minh tuyệt vời mà tạo ra hóa tạo ra ra?”. nỗ lực xây dựng hình ảnh cá nhân sao mang tới xứng đáng với những lời khen ngợi, thực ra là một việc làm rất căng thẳng và áp lực.

Đoạn tin nhắn dưới nơi đây của một cô bé học lớp 9. Câu chuyện của cháu làm mang tới tôi rất buồn nhưng tôi xin phép ko kể vì đó là nguyện vọng của cháu. Nhưng nhiều bạn mang nhằm ý tới câu nói này ko?

“Cháu là niềm tự hào của họ”

Dù mang tất cả bố mẹ, sống trong một điều kiện khá tốt nhưng lúc bản thân gặp gỡ vấn đề, cô bé lại phải tìm tới sự trợ giúp của người lạ. Chỉ chính vì đã chót là niềm tự hào của bố mẹ nên ko muốn họ bị thất vọng bởi những sai lầm mình mắc phải. Đọc tâm sự của cô bé, sống mũi tôi cay cay. Thực ra, tình huống cô bé cũng ko phải vấn đề gì quá lâm li bi đát nhưng, tôi buồn, chính vì cô bé quá cô độc. Cô bé cô độc bởi chính tài năng của mình và những lời khen ngợi của cha mẹ.

Tôi cũng từng thỉnh thoảng nói với những con của mình rằng “Mẹ tự hào về con”, bọn trẻ cũng tỏ ra rất ưa thích thú lúc được khen như vậy. Nhưng, trong một số lần con siêu thị động hỏi “Mẹ, con làm thế mẹ mang tự hào vì con ko?” thì tôi bắt đầu nhận thấy mang gì đó ko ổn trong mục đích việc làm mà bọn trẻ làm. Chúng đang nỗ lực làm được một việc tốt nào đó chỉ nhằm mang tới mẹ cảm thấy tự hào. Đó, ko phải là mục đích mà tôi phía tới. Tất cả những gì chúng làm, phải xuất phát từ mong muốn của bản thân chúng, chứ ko phải vì mong muốn của cha mẹ hay nhằm thỏa mãn niềm vui sướng, tự hào của cha mẹ.

Cũng kể từ đó, tôi bắt đầu nhằm ý bát ngát tới thái độ của bọn trẻ lúc nhận được những lời khen của người bát ngát to và những biểu hiện của chúng sau lúc được khen ngợi. Tôi quan sát rằng khen ngợi cũng cần đúng trọng điểm, đúng liều lượng, với hình thức hợp lý chứ ko phải cứ thoải mái ca tụng hết lời nhằm làm mang tới bọn trẻ vui sướng.

Dưới nơi đây những bài học tôi đúc kết được từ những trải nghiệm của bản thân:

Đừng liên tục khen con thông minh mà hãy khen sự nỗ lực và cách giải quyết vấn đề của con. Vì thông minh là bẩm sinh nhưng nghị lực mới là yếu đuối tố quyết định tới sự phát triển của mỗi người. Khen con thông minh cũng dễ làm mang tới bọn trẻ nảy sinh tâm lý siêu thị quan dẫn tới cẩu thả hoặc là hoang mang lo kinh lúc gặp gỡ ai đó mang biểu hiện thông minh bát ngát mình. Tập trung khen ngợi vào những nỗ lực vể mặt tinh thần, lý trí của con thì dù con nhiều bạn mang ko quá thông minh, bé cũng tiếp tục mang một ý chí vượt khó đáng nể.

Thay vì khen con xinh gái thế, sang trọng trọng trai thế, trắng trẻo đáng yêu quá… Hãy khen “bộ váy này rất hợp với con”, “Con buộc tóc thế này nhìn gương mặt rất sáng sủa sủa”, “mỗi lúc con mỉm cười tươi như vậy, nhìn con rất duyên dáng”… (Những lời khen này chúng ta mang thể dành tặng mang tới mọi đứa trẻ kể cả những em bé mang ngoại hình ko nổi trội như những nhiều bạn khác).

trên sao phải như vậy? chính vì nếu chỉ thấy con xinh sang trọng trọng mới khen và khen xinh sang trọng trọng đơn thuần, bọn trẻ dễ bị áp lực bởi những lời khen đó, dễ dẫn tới nhận thức lệch lạc “phải mang ngoại hình xinh sang trọng trọng, đáng yêu mới được yêu quý” và lúc chúng thấy mình ko được xinh sang trọng trọng (quá mập mạp, quá ốm yếu đuối, quá đen hay quá thấp bé…) tiếp tục ngay lập tức chuyển sang trọng trạng thái tâm lý tự ti về ngoại hình của mình.

Khen quá trình, đừng chú tâm vào khen thành tích và điểm số. Nếu theo tiêu chí đó, thì dù điểm số của con mang ko vừa ý nhưng con đã nỗ lực hết mình, đó vẫn là một tinh thần đáng khen ngợi và cổ vũ. Dần dần, đứa trẻ cũng hình thành nhận thức về việc coi trọng tiện ích thực tế mình nhận được bát ngát là điểm số cao hay thấp.

Đừng khen “con làm mang tới bố mẹ rất tự hào” dù trong thâm tâm bố mẹ mang cảm thấy như thế thiệt. Thay vào đó, mang thể nói rằng “Với những gì mà con đang làm, mẹ tin là thời gian sắp tới con tiếp tục mang những bước phát triển tốt. tiếp tục thực hiện được ước mơ mà con mong muốn”. chính vì những gì con đang làm, trước tiên nó cần xuất phát từ ý muốn của con. Bố mẹ cần thể hiện mang tới con thấy rằng: con đang xây dựng cuộc đời mình chứ ko phải sinh ra nhằm thỏa mãn ý muốn của bố mẹ.

Đừng khen tặng con bằng hiện vật, thay vào đó hãy dành mang tới con những loại ôm, những nụ mỉm cười thể hiện tình yêu thương, sự san sẻ. Mục đích của việc học hỏi, khám phá là nhằm tích lũy vốn sống, những hiểu biết sống và kỹ năng mang tới bản thân, ko phải nhằm đạt những món đồ bằng hiện vật. Làm như vậy, cha mẹ tiếp tục vô tình hạn chế tầm nhận thức của trẻ và lúc trẻ ko còn được khen thưởng bằng hiện vật nữa, chúng tiếp tục nảy sinh tâm lý chán nản ko muốn phấn đấu.

lúc khen ngợi, hãy khen một cách thiệt tâm, đừng khen qua chuyện, cũng đừng quá tâng bốc hay mang thái độ đùa cợt. Khen qua chuyện, trẻ tiếp tục thấy bố mẹ ko mấy bận tâm tới câu chuyện của mình, quá tâng bốc hoặc tiếp tục làm mang tới trẻ tự mãn hoặc tiếp tục làm mang tới trẻ nghi ngờ những lời khen ngợi của cha mẹ.

Đừng gặp gỡ ai cũng khoe mẽ thành tích của con, nó tương đương thể nhiều bạn đang thao thao bất tuyệt tự hào về chính mình vậy. Và con nhiều bạn mang thể tiếp tục ko ưa thích điều đó. sống một số trường hợp, tôi còn gặp gỡ những người mẹ khen con như thế này “Đấy, con thấy chưa? Làm theo mẹ loại là đạt kết quả cao ngay”. Đừng nỗ lực “chiếm dụng” thành tích của con trẻ. Hãy lùi lại làm người phía dẫn, con nhiều bạn mới là một người thực hiện nó cơ mà. Hãy nhằm mang tới con mang cơ hội được tự hào về chính mình.

Khen ngợi cũng là một một nghệ thuật và thẩm mỹ. Lời khen vốn là nhằm chia vui, nhằm động viên khích lệ tinh thần phấn đấu của con. Đừng nhằm lời khen trở thành tảng đá đè nặng lên song vai của trẻ. Đừng nhằm sự kỳ vọng lấp ló sau những lời khen tặng. Nó làm mang tới con nhiều bạn cảm thấy toàn cầu thiệt quá mệt mỏi lúc nỗ lực nhằm trở thành những người thông minh tương đương những lời khen của cha mẹ dành mang tới mình.

Thanh Ngân


Nguồn: nguoiduatin.vn – 24h.com.vn – vietnamnet.vn

Bài viết mới cập nhật:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *